Không có đất dinh dưỡng, cũng chẳng có bát ươm giống… nhưng mấy chuyện đó nào làm khó được Tề Lam. Đất dinh dưỡng thì dùng ngay đất ruộng thường trộn cùng phân chuồng phơi khô, còn bát ươm thì ban đầu y định dùng ống trúc thay thế. Có điều tính toán một lượt, nếu dùng ống trúc thật, riêng việc làm ra từng ấy cũng phải hơn nghìn chiếc, lại quá rườm rà phiền toái.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tề Lam bèn nghĩ ra một cách… tiêu tiền cho lẹ thuê người nặn ly đất nung. Dạng ly ấy cũng không đòi hỏi kỹ thuật cao gì, chỉ cần làm hình dạng sâu hơn cả chén trà một chút là được. Cả ngàn cái như vậy, giá cũng chỉ mấy chục lượng bạc mà thôi. Với Tề Lam, chẳng đáng gì để nhắc đến.
Huống chi chỉ ba ngày sau, người ta đã đem tận nhà giao tới.
Tề Lam dùng không gian để ươm giống. Tự tay phối đất dinh dưỡng, rồi trộn thêm một ít bùn đất trong không gian, cẩn thận cho vào từng chiếc ly đất. Mỗi ly bỏ một hạt giống dưa hấu, rắc thêm chút linh tuyền. Hai người cùng nhau bận rộn suốt ba đêm mới xong.
Bởi vì Tề Lam phát hiện ra chỉ có đồ được lấy từ trong không gian, hoặc để trong không gian đủ lâu, y mới có thể tùy ý khống chế. Còn thứ gì mang từ ngoài vào thì… đừng mơ tưởng dùng linh tuyền hay khống chế được gì, mơ giữa ban ngày thôi.
“Phu quân, chúng ta lên núi đào măng đi! Mấy hôm nay thấy nhiều thúc bá trong thôn cũng đi cả rồi.”
Vừa mới rảnh rang sau mấy ngày bận bịu, Tề Lam còn định nằm nghỉ một lát, ai ngờ tiểu phu lang lại hăm hở, còn chủ động kéo chàng đi lên núi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT