Linh dư tử (củ mài) có thể dùng hầm thịt, cũng có thể hấp rồi chấm đường ăn, làm thành hồ lô đường hay món ăn vặt đều được cả. Tề Lam nghĩ nghĩ, thấy lần này Kiều Minh Nguyệt đến chơi, liền tính nhân cơ hội này làm nhiều món thử nghiệm một thể. Gần đây y cũng không giúp đỡ gì được cho tửu lâu của hắn, nghĩ bụng có thể đem linh dư tử phát triển thành vài món ăn riêng, coi như thay hắn bán một chút nhân tình.
Mà nói đến vì sao Tề Lam lại dụng tâm như vậy với tửu lâu của Kiều Minh Nguyệt, một phần là vì Lệ Mặc Thần. Dạo gần đây y cũng có để tâm hỏi han chuyện ngoài đường, hoàng đế hiện tại mấy vị hoàng tử thì nghe đâu Lệ Mặc Thần là người được trông mong nhất, mấy vị còn lại nếu lên ngôi, e là dân gian khó mà được an ổn.
Tề Lam biết mình chẳng phải kẻ có bản lãnh lớn lao gì, không thể can thiệp chuyện quốc gia đại sự, ai làm vua ai ngồi ngai vàng cũng chẳng tới lượt y quản. Nhưng nếu có thể trong khả năng mà giúp được gì cho Kiều Minh Nguyệt – cũng là giúp cho Lệ Mặc Thần – thì Tề Lam cũng không tiếc.
Mặt khác, năm rồi nhờ vào tửu lâu của Kiều Minh Nguyệt mà Tề Lam kiếm được không ít bạc, thật tình trong lòng cũng mang ơn.
Mà mấy loại hạt giống y muốn, Kiều Minh Nguyệt cũng đều là trực tiếp phái người đưa tới cửa, chẳng nhắc chuyện bạc tiền chi cả.
Nào là giống ngó sen, củ mài, trước đó còn có cả hạt giống sâm, tuyết liên, linh chi mười mấy đóa, chưa kịp lớn đã đem tặng y cả. Một người hào phóng như vậy, Tề Lam tự nhiên chẳng thể làm kẻ hẹp hòi.
Bởi vậy, trong lòng y tính toán: thời điểm này Tề gia thôn đang trồng trọt, cũng không có món ngon nào gửi tới Duyệt Khách tửu lâu. Chi bằng lấy mấy món từ linh dư tử này mà bày biện đôi chút, mong giữ lại phần thực khách, đừng để tửu lâu bị rơi mất thanh danh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT