Tề Lam quan sát mấy ngày liền thấy, Vương Thạch và Lý Thắng làm việc đều rất nghiêm túc.
Dù hắn ghé qua lúc nào, chuồng heo bên kia cũng luôn được quét dọn sạch sẽ, trong ngoài đều gọn gàng tinh tươm.
Vì nuôi toàn heo con, lượng thức ăn không nhiều, cho nên thời gian của hai người cũng thoải mái, thậm chí có lúc còn nhàn rỗi.
Chỉ là, hai người này lại không chịu nhàn. Hễ có thời gian rảnh liền chạy sang khu đất hoang sửa sang chất củi. Vương Thạch còn từng đến xin chỉ thị của Tề Lam, tự tay dựng lên một cái lều tranh đơn giản bằng cỏ tranh, nói là sau này mưa nhiều, củi chất ngoài trời sẽ khó mà nhóm lửa. Tề Lam tất nhiên không có lý do gì để từ chối. Giờ đây, cái nhà tranh ấy đã có hình có dáng, toàn bộ cỏ tranh đều do hai người Vương Thạch và Lý Thắng tự mình từ bãi đất hoang mang về.
Tề Lam nghĩ, đợi xong vụ này rồi, nhất định phải tìm người dựng một căn nhà kho chứa củi tử tế, chứ cái lều tranh kia dù sao cũng dễ bén lửa, ít nhiều cũng có phần nguy hiểm.
Hắn nhanh tay đổ thêm không ít linh tuyền thủy cho từng ô chuồng heo. Cũng nhờ hai người kia siêng năng, hắn mới có thể tranh thủ lúc họ không ở chuồng heo mà lén đến tưới linh tuyền thủy cho bọn heo con.
Vừa về đến sân sau, đã thấy một thúc thúc trung niên xách theo cái rổ bước tới, bên trong rổ là hai con chó con lông xù xì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT