Sau khi quay trở lại, Vương Thạch và Lý Thắng đã thay đồ, rửa tay xong đứng chờ sẵn ở tiền viện. Nhìn thấy hai người trở về, bọn họ lập tức đứng thẳng người:
“Chủ nhân đã trở lại!”
“Vương Thạch, Lý Thắng, hai người theo ta ra sau lấy đồ. Hôm qua ta đã biết các ngươi sẽ đến, nên chuẩn bị trước rồi. Chỉ là tối qua về muộn, nên mọi thứ vẫn còn để trên xe bò.”
Tề Lam ra hiệu cho Tô Phương và Tiểu Duyệt về nhà trước, còn bản thân thì dẫn Vương Thạch và Lý Thắng vòng một đường lớn từ ngoài đi đến hậu viện.
Dù đi thẳng qua sân là gần nhất, nhưng nội viện là không gian riêng tư của người trong nhà, Tề Lam vốn không thích để quá nhiều người lạ ra vào. Trước nay, nếu trong nhà có đãi khách, bữa cơm cũng đều được đặt tại tiền viện, chứ chưa bao giờ mời khách vào nội viện.
Dù sao thì ở thế giới này, nội viện vốn dĩ cũng là khu vực dành riêng cho phu lang và người nhà, người ngoài, nhất là nam nhân, tuyệt đối không nên tự tiện đi vào.
Chiếc xe bò được che lều cẩn thận, lại đặt dưới hiên nhà hậu viện, nên dù sương sớm có dày cũng không lo bị ướt. Tề Lam chỉ tay nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT