Lão bá chỉ mang theo sáu con heo con. Khi Tô Phương ghi chép xong con thứ hai, liền trở về mang bút than và sổ lại cho Tề Lam. Sáu con heo con này cân nặng chênh lệch không nhiều, sau khi trừ đi trọng lượng bao tải, tổng cộng là hai trăm hai mươi lăm cân sáu lạng.
Heo con vốn là thứ quý giá, một cân được giá hai mươi đồng tiền. Tính cả thì là bốn ngàn năm trăm mười hai đồng. Hơn nữa trước đó Tề Lam đã nói rõ, ai mang heo tới tận nơi, sẽ được trả thêm phí vận chuyển, nên lại cộng thêm mười đồng nữa.
Tuy heo con mua về giá hai mươi đồng một cân, còn heo trưởng thành khi bán chỉ được mười đến mười hai, mười ba đồng một cân, thoạt nhìn như lỗ vốn, nhưng tính toán kỹ lại không phải như vậy.
Nói thế này, thông thường heo con đều mua lúc khoảng ba mươi mấy cân, tạm tính mỗi con ba mươi lăm cân, giá thành là bảy trăm đồng tiền. Nuôi đến khi có thể bán, ít cũng phải nuôi tới hai trăm cân trở lên. Tính mỗi cân mười đồng, thì được hai ngàn đồng tiền tức hai lượng bạc. Trừ đi chi phí mua heo ban đầu, vẫn lời được một lượng ba trăm đồng.
Nuôi heo, có thể nói là một trong những nghề hái ra tiền nhất sau trồng trọt. Nếu nhà đông người, nuôi ba bốn con heo, cuối năm bán đi cũng có thể kiếm được vài lượng bạc.
Chỉ là nghề này tốn công tốn sức, càng về sau heo càng ăn khỏe, mỗi ngày cắt cỏ nuôi heo cũng đủ làm người ta mệt rã rời. Hơn nữa lúc mới đầu bỏ ra cũng không ít.
Vì vậy, ngay cả trong thôn Tề gia, đa phần mỗi nhà cũng chỉ nuôi một con heo để dành mổ dịp Tết. Dù sao cũng có thể để lại ít thịt cho nhà ăn, còn lại đem bán lấy tiền, đầu năm sau lại mua heo con về nuôi tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play