Quả thực Ngô Vinh muốn trong nhà có sự cân bằng, nhưng lại khiến mâu thuẫn giữa Dư Quyên và Tập Nhân càng ngày càng lớn.
Ngô Vinh ngây ra một lúc mới nhìn lại Dư Dung, hắn ta im lặng một lúc rồi cúi đầu nói: “Tam tẩu, có phải tẩu cũng cảm thấy ta vô dụng không?”
Từ sau khi hắn ta là chủ bộ ở huyện Chính Định, vì sợ khiến Ngô Tương thất vọng cho nên đã cố gắng hết sức, hiện giờ đã lên làm Huyện thừa. Đương nhiên có thể thăng chức nhanh như vậy cũng vì đánh đổi rất nhiều sự nỗ lực, tinh thần và thể lực của hắn ta là có hạn. Hắn ta đưa Bảo Ngọc đi học ở học viện tốt như vậy, cũng mời riêng lão sư đến dạy ở nhà cho con gái. Vậy mà Bảo Ngọc vẫn thành dáng vẻ kia, bị hắn ta đánh tới suýt chết mà vẫn chỉ là bùn nhão không thể trát tường.
“Ta cảm thấy đệ rất lợi hại. Huyện Chính Định là một huyện lớn, đệ có thể trở thành Huyện thừa đã rất vất vả, một người tài năng như vậy sao có thể vô dụng được. Đệ mau đi tìm Quyên Nhi đi. Yên tâm, nơi này là Trực Lệ, luôn có người trông coi.” Dư Dung cũng không tiện nói chuyện lâu với hắn ta. Mối quan hệ chị dâu em chồng vẫn nên hạn chế cẩn thận.
Ngô Vinh cười nói: “Tam tẩu, đệ đi đây.” Hắn ta như trút được gánh nặng, thật tốt khi có người biết đến sự cố gắng của hắn ta.
…
Kính Thiên muốn cùng đi du học với Đỗ Tử Quân. Đây là điều tất yếu, đặc biệt là với con trai, đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường. Cho nên đây cũng là nguyên nhân mà Dư Dung không muốn con mình lập gia đình sớm như vậy, bởi vì không phải ai cũng có thể không có chút oán giận nào với việc chồng không ở nhà giống như nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT