Giang Du Lâm thật sự rất được ân sủng, hơn nữa lại có năng lực. Sau khi cậu em vợ bị cách chức, hắn vẫn rất coi trọng Ngô Tương. Vì vậy Lý Hạo cảm thấy con người này thực sự là nhân tài. Người thực sự không biết còn cho rằng hắn là một vị quan ngay thẳng.
Lý Hạo sảng khoái đồng ý: “Được.” Hắn ta lại hiếu kỳ hỏi: “Giang đại nhân đến Duyện Châu để làm gì?”
Ánh mắt Giang Du Lâm đột nhiên trở nên nghiêm trọng: “Bắt trộm.”
Sau khi đi lên quỹ đạo, Dư Dung cũng dễ dàng hơn nhiều. Kính Thiên cũng về rồi, Kính Đình ôm chân Dư Dung muốn ăn mì. Dư Dung cũng thích thú: “Hôm nay cha con không có nhà, vậy chúng ta ăn bánh đi, con có muốn cho thêm gì vào mì không?
Kính Thiên thêm thịt bò, Kính Du ăn chân giò hun khói, Kính Đình ngoan nhất: “Con muốn ăn giống nương.”
Dư Dung lấy một cái chảo to, lại thấy Ngô Tương dẫn Giang Du Lâm về, Dư Dung nói: “Ta bảo nhà bếp nấu cơm.”
Giang Dư Lâm ngăn nàng lại: “Dung tỷ, đệ đến ăn bữa cơm rau dưa, như vậy cũng rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT