Thật nực cười, sợ rằng khi Ngô Tương bị điều đi sẽ không ai giúp hắn làm việc nữa, nên luôn đánh giá Ngô Tương ở mức trung bình hoặc kém.
Lục Tri phủ nhìn bóng lưng Ngô Tương rời đi thì cười nhạo. Hắn ta có Giang Du Lâm làm chỗ dựa, ai dám động đến hắn ta? Chân bùn vẫn còn chưa chà sạch mà lại muốn khiêu khích mình, có bản lĩnh lớn hơn hắn rồi hẵng nói.
Nhưng sau đó Ngô Tương thật sự chỉ làm đúng phận sự của mình, tất cả việc của Lục Tri phủ hắn đều không làm nữa, còn nói với người đưa công văn: “Những chuyện nay không do ta phụ trách.” Ngay cả khi trả ân tình, hắn cũng trả ân tình cho Giang Du Lâm. Thay vị Lục Tri phủ này làm việc mấy năm, kết quả tất cả công lao đều thuộc về Lục Tri phủ.
Lục Tri phủ không còn cách nào khác, nghĩ rằng sau này tất cả những đánh giá trung bình về Ngô Tương đều hạ xuống yếu kém, cho hắn không còn chỗ đứng, xong lại giao toàn bộ những việc này cho phụ tá khác. Vừa lúc mới xảy ra chuyện lớn, người không có kinh nghiệm làm quan, lại không khéo xử lý như Ngô Tương. Trực Lệ lại là nơi trực thuộc kinh thành, mặc dù không có quá nhiều việc, nhưng khi xảy ra chuyện, sẽ thu hút sự chú ý từ phía trên. Phụ tá của Lục Tri phủ không hiểu về địa hình lắm, trực tiếp dọn sạch đường sông làm hai ngôi làng bị ngập lụt. May mà Ngô Tương biết chuyện, đưa người đi ứng cứu, cứu được rất nhiều người ra ngoài.
Giang Du Lâm cũng không phải không có kẻ thù, tìm được loại chuyện mà công kích này là tốt nhất. Đặc biệt là Lục Tri phủ căn bản không xử chuyện này, nhìn tất cả những việc đã xử lý trong quá khứ đều là nét chữ của Ngô Tương. Vấn đề quan lại vô dụng thực sự khiến hoàng đế đau đầu. Nhưng Lục Tri phủ là tiểu cữu tử của Giang Du Lâm, hoàng thượng triệu Giang Du Lâm hỏi chuyện: “Ngươi thấy Tri phủ Trực Lệ thế nào?”
Hoàng thượng vốn còn cho rằng Giang Du Lâm sẽ nói giúp cho hắn ta vài câu, nhưng không ngờ Giang Du Lâm thẳng nói: “Hắn không đủ tư cách để nhận trọng trách này, nhưng lúc đó Lại bộ bổ nhiệm hắn. Thần còn cho rằng hắn sẽ làm tốt, không ngờ mọi việc lại thành ra như thế này.” Hắn thật không ngờ nhị cữu tử này thông minh thì thông minh đấy, nhưng lại không đi đúng đường, còn sợ làm nhiều sai nhiều, thành ra dứt khoát không làm luôn. Ngô Tương cũng là một người thông minh, may mà xuất thân thân không cao, nếu không hắn và Ngô Tương chống lại nhau, chưa chắc hắn đã thắng được Ngô Tương.
Người tốt, hắn cũng làm rồi, còn có khi quan chức cấp dưới bị điều tra đã trực tiếp nói ra Lục Tri phủ thoái thác hoàn toàn trách nhiệm. Còn Ngô Tương đích thân dẫn người đi cứu người, nghe nói hắn còn nhảy xuống nước cứu người khiến cho mình bị cảm lạnh, mang bệnh trong người mà lên đường bắt đầu sửa chữa đê. Ngày nay, dân chúng đâu đâu cũng khen ngợi Ngô Tương đã làm rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT