Kính Đình không chịu. Dư Dung cười nheo mắt, lại nói chuyện với bé, đút cho bé ăn rồi nói chuyện với Lục Dịch Nhiên. Bình thường Lục Dịch Nhiên đâu có thấy vị trưởng bối nào dễ gần như thế, nên bé nói chuyện rất nhiều, bao gồm cả những trò đùa tai quái ở trường học.
“Bình thường các con đánh nhau cãi nhau một chút cũng không sao, chỉ cần không có ý xấu là được.” Dư Dung nói. Đứa bé trai ở độ tuổi này nếu quá yên tĩnh ngược lại không tốt. Kính Thiên thì hết cách rồi vì Ngô Tương gửi gắm rất nhiều hy vọng lên người trưởng tử, thế nên Kính Thiên hoàn toàn lớn lên trong nghịch cảnh, mà Kính Đình mới phù hợp với dáng vẻ của con nít hơn.
Lục Dịch Nhiên ngại ngùng nói: “Khiến Ngô phu nhân chê cười rồi ạ.”
Dư Dung bèn nói: “Nói thật là con đã đủ hiểu chuyện rồi, có câu là không đánh không quen nhau. Con xem bây giờ không phải quan hệ của con với Kính Du rất tốt à.”
Lúc Dịch Nhiên cười hì hì. Sau khi ăn cơm xong, cậu bé nhờ Dư Dung giúp bé kể lại cho Kính Du nghe. Dư Dung trịnh trọng đồng ý, Lục Dịch Nhiên mới hài lòng rời đi.
Sau khi Lục thị biết Giang Du Lâm cho cháu trai đồ chơi thì vui mừng rạo rực nói với nha đầu: “Ta biết liền là quốc công gia vẫn biết ơn nhà chúng ta mà.”
“Quốc công phu nhân, ngài cần gì phải nói tới chuyện này, lần trước phu nhân không phải còn dặn dò ngài đừng nói như vậy rồi mà.” Đại nha hoàn bên người nàng ta khuyên giải hết sức tận tình. Những người ngoài như các nàng đều nhìn thấy rất rõ ràng, chả có người đàn ông nào muốn vợ mình suốt ngày nhắc tới chuyện này. Cho dù tình cảm có tốt như thế nào đi chăng nữa thì cũng bị mài mòn hết rồi, chưa nói tới rốt cuộc đã bao lâu rồi quốc công gia chưa đặt chân tới đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play