Lời nói này của Dư Dung là thành tâm thật ý.
Vân Khê quận chúa cười ra tiếng, nàng ta chuyển chủ đề: “Lúc ta sinh con gái thứ hai thì cơ thể bị thương, sợ là không sinh con được nữa. Lão gia nhà ta vẫn đối xử với ta rất tốt, vẫn không nạp thiếp. Thế nên Đậu Khấu và Niên Hoa khó tránh khỏi có hơi kiêu căng hơn, còn mong cô đừng để ý.” Chính vì không thể sinh con nối dõi được cho nhà họ Vệ nên nàng ta càng đối xử tốt hơn với Vệ Xung. Vệ Xung thường hay nhắc tới Ngô Tương bên miệng, thế nên nàng ta cũng cực kỳ quý mến nhà họ, yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Những lời như thế này, nàng ta cũng đã nói với nàng rồi. Dư Dung gần như có thể cảm nhận được sự chân thành của vị quận chúa này, nàng khuyên nhủ: “Ngài còn trẻ lắm, nói lời này không tốt. Nếu đã tới thôn trang suối nước nóng thì ngâm mình trong nước nóng cho tốt, làm cho cơ thể tốt hơn một chút. Nếu tình cảm vợ chồng sâu đậm thì cũng đừng để người ngoài ngáng chân vào.”
Nàng luôn không phải cực kì tán đồng việc không có con thì nạp thiếp. Chuyện chẳng đâu vào đâu làm ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng. Quan hệ của Ngô Vinh với Dư Quyên vốn dĩ còn tạm được nhưng chen thêm Tập Nhân ở giữa khiến mọi người đều lúng ta lúng túng.
Không ngờ tới lại có thể tìm thấy tri kỉ ở đây, Vân Khê quận chúa phiền não: “Vì chuyện này mà muội muội của vương phi nhà ta, thậm chí cả người nhà họ Vệ đều khuyên ta nạp thiếp giúp phu quân, không ngờ cô lại nghĩ như thế. Cô đừng cười ta, Đậu Khấu và Niên Hoa đều là những đứa trẻ ngoan, đọc sách, viết chữ, quản lý việc nhà, việc nào cũng giỏi.”
“Ngài nghĩ được như thế là tốt, thật ra có con trai ở bên cạnh thì cũng như thế thôi, con trai rồi cũng phải thành gia mà. Ta nói với tướng công nhà ta đấy, đợi con trai đều đứng vững bước chân rồi thì chúng ta sẽ về quê hoặc tìm một thôn trang nào đó để sống.” Dư Dung thật sự có suy nghĩ này, nhưng đáng tiếc con trai út mới có hơn một tuổi, đợi bé thành người cũng ít nhất mười mấy năm nữa.
Cách nghĩ mới lạ này không khỏi khiến Vân Khê quận chúa lau mắt mà nhìn với Dư Dung, lúc mới nhìn thì quả thật chỉ thấy đây là một phụ nhân rất bình thường, nhưng suy nghĩ và việc làm thì lại rất thông tuệ. Thế nên Vân Khê quận chúa cũng buông bỏ suy nghĩ yêu ai yêu cả đường đi lối về lúc đầu. Có thê tử như thế, chắc hẳn Ngô Tương cũng không phải hạng người tầm thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play