Dư Dung hồi thần: “Không sao nương, đi thôi chúng ta ra ngoài dạo một chút đi.” Cho dù Trương thị quan tâm chuyện này, Dư Dung cũng không thể nói, chuyện này càng nhiều người liên quan càng không tốt.
Trong lòng Ngô Lưu Thị vô cùng phức tạp, không ngờ Dư Dung lại tinh ranh như vậy. Ngô Tương vừa không có nhà, nàng bèn đến nhà mẹ đẻ. Đúng lúc muốn nghĩ đối sách lại không nhìn thấy Lưu ma ma, bà ta bèn hỏi Tiểu Thiền: “Lưu ma ma đâu?”
Tiểu Thiền cười nói: “Mấy ngày nay khẩu vị của ngài không được tốt lắm nên Lưu ma ma đi giã bánh dày rồi.” Tiểu Thiền tự cho rằng nàng ta và Lưu ma ma là một phe. Hơn nữa ngày hôm qua Lưu ma ma còn tặng cho nàng ta cây trâm, nói là bà ta lớn tuổi rồi hy vọng Tiểu Thiền có thể trở thành người thứ nhất hầu hạ bên cạnh Ngô Lưu Thị, cho nên đặc biệt cho nàng ta cơ hội.
“Thôi vậy, thôi vậy, ngươi giúp ta hỏi đại phu tìm mấy đơn thuốc bổ đến đây trước. Đại phu nhân và tam phu nhân của các người không còn nhỏ tuổi nữa, bây giờ còn ăn chay sao mà chịu được?” Ngô Lưu Thị bày ra dáng vẻ quan tâm.
Tiểu Thiền nghe xong rất cảm động: “Phu nhân đối xử với hai vị thiếu phu nhân tốt quá.” Đại phu nhân đúng là tâm địa bồ tát!
Ngô Tương vừa đi vừa về, không đến nửa tháng đã đến đón Dư Dung. Kính Du hết sức vui vẻ, cữu cữu có tốt hơn nữa cũng không phải là cha bé. Rõ ràng Ngô Tương cũng rất nhớ thê tử và con trai nhỏ, hắn mang quà ở Lâm An chia cho mọi người của nhà họ Dư, lúc này mới dẫn Dư Dung về nhà. Trên xe ngựa Dư Dung nói cho Ngô Tương biết chuyện Quý Song Nhi kể cho nàng nghe.
“Chuyện này giao cho ta xử lý đi.” Ngô Tương quả quyết nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT