Dư Dung nói: “Đệ đi nghỉ ngơi trước đi, tỷ sẽ bảo người hầu đun nước ấm, cứ yên tâm ngủ một giấc. Những chuyện khác để tỷ lo cho.”
Dư Thụ cũng không khách khí với nàng. Kính Thiên dẫn theo Thanh Phong đi vào, Trương ma ma dẫn Kính Thiên đi tắm rửa. Quay sang nhìn Lý ngũ nương, Dư Dung bỗng nhiên hiểu ra, nhưng nàng cũng không đồng ý như vậy. Nàng hiểu rất rõ đạo lý “tề đại phi ngẫu”. Dư Phụng không phải vì cưới Chung tiểu thư mới không ngẩng cao đầu nổi. Nàng hy vọng cuộc hôn nhân của con mình có quan hệ càng ngang hàng hơn.
Tề đại phi ngẫu: Giàu quá không hợp nhau.
“Ngũ cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Dư Dung hơi mỉm cười.
Lý ngũ cô nương ho khan vài tiếng, nha đầu đã lấy lò sưởi đưa cho cô bé trước đó. Cuộc sống của thế gia quả thực tinh tế, mặc dù đang thời chiến loạn cũng không chịu giản lược. Lông mày cô bé hơi nhíu lại, đôi mắt long lanh nhìn Dư Dung: “Chào Ngô phu nhân.” Tư thế hành lễ đẹp không chỗ để chê, Dư Dung cười tiến lên đỡ cô bé dậy.
“Ta đã sai người hầu đi chuẩn bị phòng, nhưng nơi này của chúng ta không rộng lắm, hy vọng ngươi đừng ghét bỏ.” Dư Dung đã từng đến nhà họ Lý, ngay cả phòng khách cũng được trang trí cực tinh mỹ, nhưng nhà các nàng chỉ là loại phòng tầm thường. Nàng sợ Lý ngũ cô nương sẽ chê bai. Dư Dung xuất thân nhà nghèo, Ngô Tương cũng như vậy, hai người ở thoải mái là được, không cần thiết phải tinh mỹ. Vừa nghe thấy vị ngũ cô nương này sẽ phải ở lại nhà mình, thực tế trong lòng Dư Dung rất không muốn.
Lý ngũ nương khẽ lắc đầu: “Ta không sao, vẫn là cảm ơn Ngô phu nhân đã thu nhận ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play