“Tam phu nhân, Trần phu nhân đến đây.” Phương Thảo vén màn bước vào nói.
Dư Dung vội vàng đứng lên: “Mau mời nàng vào đi.”
Trần phu nhân lại tìm đến Dư Dung để quyên tiền. Dư Dung biết Trần phu nhân làm người đại công vô tư, đã đồng ý lập tức. Thấy Dư Dung phối hợp như vậy, Trần phu nhân rất vui vẻ, nàng ta nói: “May mắn cô là người hào phóng, mấy người đó góp thì có góp, mà yêu cầu rất nhiều. Bởi vì có cô ở đây, mấy người cấp dưới cũng không dám không quyên, nhưng cô yên tâm, ta cũng sẽ không để cô ra tay không công đâu.”
“ y, tỷ tỷ của ta, chuyện này ta còn không tin được cô sao?” Dư Dung cười nói, nhưng nàng lại nói: “Hiện tại tình trạng gặp tai hoạ cũng nghiêm trọng, nhìn thấy vài cô nhi đã vô cùng đáng thương rồi. Ta nghĩ nữ tử chúng ta không thể giúp nam tử đại ân gì, làm chút việc nhỏ đủ khả năng thì chắc chắn có thể làm. Nếu có thể, chúng ta dựng một khu lều để cho mấy đứa trẻ cô nhi có nơi che chở.”
Trần phu nhân nói: “Cô nói cũng phải, ta lại không nghĩ tới chuyện này. Nhưng cụ thể như thế nào, cô có ý tưởng gì không?”
Dư Dung lại nói: “Ta có kế hoạch cụ thể, nhưng còn chưa thiết kế ra, đến lúc đó còn nhờ cô giúp ta xem một chút.” Dư Dung bày ra dáng vẻ của vãn bối, Trần phu nhân cũng rất thích ý chỉ đạo cho nàng.
Dư Quyên vừa nghe. Nàng ta chính là người có rất nhiều ý tưởng hiện đại, sao có thể bỏ qua chuyện như vậy. Hơn nữa, xây một khu vui chơi cho bọn nhỏ là của nàng ta giấc mộng đó! Nàng ta chủ động nói với Dư Dung: “Dung tỷ, không biết ta có tham gia được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT