Bất kể là nói chuyện, làm việc, hay ăn mặc, đều đẹp đẽ đến cực hạn, muốn nàng ta làm thiếp, nàng ta cũng đồng ý.
Ngô Tương không hề có tâm trạng quan tâm nàng ta nhiều như vậy. Ban ngày hắn làm xong việc, ban đêm đi ngủ lại không thoải mái, chỉ hy vọng bệnh tình ở đây có chuyển biến tốt. Hắn muốn trở về ôm A Dung thân yêu của hắn. Đêm tối, Ngô Tương sống ở nhà Lý Chính, hắn và Ngô Vinh ngủ cùng nhau, hai người tắm qua một chút rồi chuẩn bị đi ngủ.
“Cái chăn này sao lại hơi ướt vậy?” Ngô Tương không vừa lòng lắm.
Ngô Vinh sắp mệt chết rồi, yêu cầu của hắn ta đối với cuộc sống không hề cao như Ngô Tương, chỉ đành khuyên Ngô Tương: “Tam ca, cứ ngủ trước đi.”
Hà Bình Nhi cắn môi, đợi thái gia bệnh rồi để nàng ta chăm sóc là được rồi.
Ngô Tương lại thật sự mắc phong hàn. Hơn nữa ở đây thiên tai nghiêm trọng, hắn còn phải lo chỉ huy, vậy mà ngã bệnh rồi, nhưng con người Ngô Tương bị bệnh rồi sẽ kén ăn, nhưng ở trước mặt bách tính vẫn phải duy trì dáng vẻ yêu dân như con. Ngô Vinh rất nhanh trí sai người thông báo cho Dư Dung. Hắn ta vốn nghĩ rằng Dư Dung sẽ chuẩn bị đồ đạc cho người đem đến đây.
Nhưng Dư Dung nhận được tin xong đã hơi sốt ruột, vẫn không yên tâm về Ngô Tương, bèn nói với Vương Tuyết: “Tỷ giao Kính Thiên và Kính Du cho muội. Kính Du thì muội pha chút sữa cho bé uống là được, tỷ đi xem tỷ phu muội thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT