Giang tri châu cười nhạt: “Ta thấy ăn rất ngon. Phải rồi, nhà mọi người ở đây đã quen chưa?”
Ngô Tương cười nói: “Mới vừa tới đây thì khẩu vị cay quá nên cũng không quen, đều phải mang theo đầu bếp từ nhà tới, sau này nội nhân thay đổi một số thức ăn thì mới hợp với khẩu vị của ta. Đồ ăn hôm nay đều do nội nhân nghĩ ra cũng không biết ngài thấy được không?”
Giang tri châu vốn nghĩ lẽ nào Dung tỷ làm đầu bếp? Nhưng vừa nghĩ tới việc thê tử của Ngô Tương là Dư thị thì không phải là họ Dư à? Không biết thế nào, hắn thấy Ngô Tương cười như thế lại không vui lắm.
…
“Ngon lắm, ta vẫn muốn ăn thêm một phần nữa, được không?” Giang tri châu lau miệng, chưa đã thèm.
Ngô Tương thấy Giang tri châu này ăn như một đứa trẻ, trong lòng cũng kinh ngạc. Chẳng qua chỉ là cơm canh đạm bạc, chắc chắn thua xa Trấn quốc công phủ, nhưng hắn lại ngon như thế. Ngô Tương từ trước tới nay là người bụng dạ thâm sâu, hắn cười nói với Thu Đồng: “Ngươi mang hai phần lên nhé.”
Giang tri châu ăn xong thì dùng khăn lau tay, nhìn quần áo Ngô Tương mặc nhìn thì có vẻ không tinh tế lắm nhưng vừa nhìn là biết rất thoải mái rồi. Lúc trước Dung tỷ cũng sẽ đốt hết đầu chỉ thừa đi như thế này, mỗi lần mặc quần áo mà Dung tỷ làm đều rất dễ chịu. Hắn lại nhìn lại quần áo trên người mình, tinh tế thì tinh tế nhưng không hoàn toàn thoải mái. Nếu Dư Dung nghe thấy chắc chắn sẽ không tưởng tượng được nhỉ, vì quần áo của Trấn quốc công phủ có bộ nào không được lựa chọn tỉ mỉ đâu, rồi còn chọn tú nương tốt để làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT