Dù sao nàng ta cũng chỉ muốn mượn danh tiếng mà thôi, nên nói lấy đồ cưới của tỷ ra để làm ăn, tỷ thấy thế nào?”
Vốn dĩ Dư Dung đang có thai, lại ngồi xe lâu như thế nên khi về chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Bây giờ nghe lời này của Dư Quyên thì vô lực nói: “Quyên Nhi, bổng lộc của tam ca muội đã đủ dùng rồi, đừng có đi lại với thương nhân địa phương quá nhiều, đi lại xã giao là được rồi. Nếu muốn người ta không biết thì mình đừng làm, đồ cưới của ta à, biện pháp này không tốt đâu.” Ngô Tương một tháng được một trăm tám mươi lượng bạc. Quan lại và thương nhân cấu kết với nhau, là tội lớn trong triều. Vốn dĩ phía trước làm rất tốt, mà hậu viện lại nổi lửa lên như thế thì đều do Dư Dung trị gia không nghiêm.
“Dung tỷ, tỷ không nghĩ cho Kính Thiên à? Trong tay có nhiều tiền một chút cũng tốt hơn mà.” Dư Quyên thấy Dư Dung quá bảo thủ rồi.
Dư Dung trực tiếp kết thúc câu chuyện: “Không cần nói thêm nữa, ý ta đã quyết rồi.”
Dư Quyên bĩu môi đi ra ngoài.
Buổi chiều nàng ta sinh hờn dỗi một hồi, tức đến muốn ói ra. Tiểu nha đầu mời phủ y tới khám thì ra là có thai rồi. Ngô Tương nghe nói còn đặc biệt cho Ngô Vinh nghỉ phép một ngày ở nhà bầu bạn với Dư Quyên.
Ngô Vinh trông mong con cái cũng mấy năm nay rồi, bây giờ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ hồng hào của Dư Quyên dưới tấm chăn lại nhợt nhạt thì hơi đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play