“Từ sau khi ngươi gả đến nhà chúng ta là Từ Nhu bị lưu đày, nếu không có ngươi thì con gái cả của ta đã sống tốt đẹp. Còn nữa, nếu không phải do ngươi lừa Tương Nhi thỉnh phong sắc phong cho ngươi, sao người khác có cơ hội nói ra nói vào như thế, nói nhà chúng ta không có quy củ. Quy củ đều bị ngươi phá vỡ, người như ngươi sao có tư cách làm Nhũ nhân à?”
Nói đến nói lui vẫn là nói Dư Dung cản đường, Dư Dung vừa cười nhạt vừa tức giận trong lòng nhưng mặt ngoài lại không dám làm ầm ĩ. Ngô Lưu thị cũng không phải là bà cụ Dư, tâm địa bà ta rất độc ác, đến cả Ngô Tương còn có thể đẩy ra gánh tội thay. Nếu không tìm được cái cớ phù hợp, sau này gặp chuyện xấu ắt sẽ là gia đình của nàng.
Ngô Lưu thị nói đến hăng say, không ngờ rằng có một đứa bé xông đến từ sau rèm cửa đánh bà ta, hóa ra là Kính Thiên đã tức giận đến đỏ bừng mặt.
“Không được nói xấu nương của con.”

Lưu ma ma vội ngăn cản Kính Thiên, Dư Dung nhanh tay lẹ mắt túm lấy thằng bé. Đối với con trẻ, mẹ của chúng là người tốt nhất trên thế gian này, không ai cũng được phép ức hiếp mẹ. Người bà nội như Ngô Lưu thị chưa bao giờ thật sự quan tâm đến Kính Thiên. Kính Thiên cũng hết sức xa lạ với bà ta, nhưng chẳng qua bé không thích có người nói xấu mẹ của bé.
Kính Thiên tức giận thật sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play