Mẹ chồng chẳng biết lấy một trăm lượng bạc từ đâu về, trong nhà đã xây thêm một căn phòng lớn, còn mua thêm ruộng đất. Dư Quyên cũng có được một căn phòng cho riêng mình.
“Ta không ăn.” Dư Quyên quay mặt đi.
Nàng ta thật sự không thể nào ngờ tới Triệu thị lại tìm nàng ta về, nhưng trong lòng nàng ta và Triệu thị vẫn biết rõ, nàng ta vốn dĩ không phải là con gái của bà ta. Vậy mà bà ta vẫn đón nàng ta về. Nội tâm nàng ta mê mang vô cùng, ngẩn ngơ như biết lại tựa như không biết.
Ở quê con gái hơn mười ba tuổi là có thể tìm nhà chồng rồi, nhất là Dư Quyên lớn lên trông rất khá, bây giờ nhà Triệu thị không còn nghèo nữa, cho nên người đến cầu hôn đạp nát ngưỡng cửa. Triệu thị thổi ra khói trắng, bước vào cửa nhìn bát mì không vơi đi, cười khổ rồi lại bảo Tần Tuyết Mai ra ngoài. Bà ta ngồi bên cạnh Dư Quyên, đột nhiên nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng ta.
“Mặc dù con không phải là con gái của ta, nhưng đã chiếm lấy thân thể con gái của ta. Nên ta không thể không dự tính cho con một phen, con có thể hận ta, nhưng chuyện ta làm đều chẳng thẹn với lòng.”
Dư Quyên chầm chậm nhìn về phía Triệu thi. Thật ra tình cảm của nàng ta đối với Triệu thị rất phức tạp. Triệu thị vừa dịu dàng vừa cẩn thận lại còn hiếu thảo, nói ngắn gọn chính là một người mẹ trong truyện điền văn tiêu chuẩn. Bà ta và ông hai Dư đều ngu hiếu như nhau, bị bà cụ Dư đè đến mức không ngóc đầu lên được. Thoạt đầu, nàng ta còn tưởng mình thật sự là nữ chính truyện điền văn, có thể khiến cả nhà đều tin tưởng mình, phát triển gia nghiệp. Nhưng thực tế lại là, vừa bắt đầu Triệu thị đã biết nàng ta không phải con gái của bà ta rồi, đơn thuần chỉ muốn lợi dụng nàng ta mà thôi. Chuyện này đúng là buồn cười.
Dù cho nàng ta nỗ lực hướng về phía trước, sắp thành công, thì số mệnh lại kéo nàng ta về lại vạch xuất phát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT