Nếu không phải tam phu nhân được gả cho người tốt thì chưa chắc đã được đến nơi như này, Thu Đồng hưng phấn vô cùng.
Trên phố giọng nam điệu bắc rất nhộn nhịp, Kính Thiên từ đầu đến chân chỉ lộ ra cái miệng, cùng với chiếc mũi để hít thở, bé được Ngô Tương bế. Chỉ cần xuống phố, thì hắn lại tri kỷ cúi người bế Kính Thiên, Dư Dung luôn rất yên tâm. Miền bắc đa số là bày bán lúa mì, thế nên nàng không keo kiệt mà mua nhiều một chút, mì cũng thế. Có các loại tương được bày bán đa dạng, và lò sưởi gì gì đấy, xe ngựa đều có thể chứa hết.
Hết việc rồi Dư Dung mới cùng Ngô Tương đi ăn cái này cái kia, như mì trộn tương Lâm An làm gì có, nhất là trộn nhiều loại tương lại với nhau. Bạn nhỏ Kính Thiên cả miệng đều là dính đầy nước tương. Dư Dung bèn cầm khăn tay lau miệng cho bé, còn Ngô Tương thì múc canh cho bé. Hắn vẫn luôn kén chọn, không giống Dư Dung cái gì cũng có thể ăn được.
Hắn ăn được vài miếng rồi thôi: “Không ngon.”
“Được, chốc nữa chúng ta sẽ mua một con gà quay về nấu cơm.” Dư Dung rất biết ăn, còn kẹp ăn với dưa leo thái sợi.
Hai vợ chồng, bao dung khuyết điểm cho nhau là chuyện nên làm.
Ăn no uống say mới về nhà, vừa về đến thì nhìn thấy chủ tớ hai người Vệ Xung đang đứng run rẩy ngoài cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play