Nàng ta cũng tiễn Lâm Tử Du đi thi. Dư Quyên cười bước tới: “Dung tỷ, tiễn tỷ phu đi thi à?”
“Đúng thế.” Dư Dung không mặn không nhạt trả lời qua quýt một câu, hoàn toàn không muốn tiếp tục nói chuyện nữa.
Nhưng Dư Quyên lại nói một câu: “Dung tỷ, có phải tỷ có hiểu lầm gì với ta không? Bây giờ quan hệ của ta với Tử Du ca ca chính là huynh muội, tỷ yên tâm đi.”
Đây là có ý gì? Dư Dung tức giận: “Ta yên tâm cái gì? Sao cô lại nói lời khốn nạn như thế. Cô cũng lớn rồi, cần biết được cái gì nên nói cái gì không nên nói.”
Nói xong rồi Dư Dung liền đi luôn, Dư Quyên cười lạnh một tiếng sau lưng nàng. Thứ gì chứ, không phải là gả cho Ngô Tương à? Ngô Tương tuấn tú như thế, nàng ta vừa rồi cũng nhìn thấy Ngô Tương rồi, đó mới thật sự giống quý công tử nha. Dư Dung dựa vào cái gì mà có phúc khí tốt như thế chứ.
Dư Dung ôm con trực tiếp về nhà, vừa về tới nhà thì nhìn thấy vú nuôi Điền thị ở đây, không khỏi hỏi: “Sao hôm nay bà lại tới đây?” Bởi vì con gái Thu Nguyệt của Điền ma ma được làm thiếp, lại thêm chuyện bà ta vốn dĩ chính là vú nuôi của Ngô Đạt, thế nên rất ngang ngược trong đám người hầu. Nhưng đối với Dư Dung, cho dù nàng có không thích Tô thị thế nào đi chăng nữa thì cũng hoàn toàn không thích gia đình của người làm thiếp, hơn nữa lại còn không biết xấu hổ mà thấy vinh dự như thế. Đây chính là điểm khác biệt giữa nàng với đám người địa phương này. Kể cả khi một số những thói quen sinh hoạt của nàng đã giống như người cổ đại, nhưng vẫn có nhiều việc không hoàn toàn tán đồng.
Điền ma ma cẩn thận thận trọng nói: “Là thế này, ngũ phu nhân nhà chúng ta có hỉ, tuổi tác tam thiếu gia lại nhỏ. Đã thế phu nhân lại bị bệnh rồi, hôm nay ngũ gia vào trường thi, trong nhà không có người làm chủ, thế nên tam phu nhân bảo nô tì tới đây gọi ngài tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT