Văn Thanh Sinh đến chỗ này cũng không phải là để vội vàng cho người khác đè, cậu trợn mắt nhìn thẳng Chung Lãm Vân, trong lòng chẳng còn chút kính sợ nào với thầy giáo: “Chung Lãm Vân!”
Chỉ là không ngờ Chung Lãm Vân dường như có phản ứng cực mạnh khi Văn Thanh Sinh gọi tên anh. Anh nắm lấy cổ tay Văn Thanh Sinh, đưa lên miệng nhẹ nhàng hôn.
Ngón tay mảnh khảnh bị người đàn ông nắm trong tay, chóp mũi cao thẳng cọ vào lòng bàn tay Văn Thanh Sinh, chọc đến cậu nhíu mày.
Chiếc cà vạt đen buộc chặt cổ tay dần dần bị ướt đẫm, ướt át, bóng loáng, cứ như đã bị ai đó dùng qua vậy.
Văn Thanh Sinh càng nhìn càng thấy xấu hổ. Chiếc cà vạt này hình như còn là cái Chung Lãm Vân vẫn thường dùng. Vạn nhất, vạn nhất bị người khác phát hiện thì sao.
Chỉ là chưa kịp nghĩ xong, Chung Lãm Vân lại bất ngờ tháo chiếc cà vạt đang cột cổ tay Văn Thanh Sinh ra.
Chỉ là cổ tay bị mút đến không còn ra thể thống gì, dù Chung Lãm Vân tự cho là cắn rất nhẹ, nhưng trên đó cũng chi chít những vết đỏ rậm rạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT