Văn Thanh Sinh bị giảng viên mắng, trong lòng dâng lên một sự bực dọc không cam tâm, chỉ muốn ngày nào cũng học hành quên ăn quên ngủ. Cậu xem như không thấy những lúc Lương Hướng Nghiên và Diệp Nhất Châu thỉnh thoảng quấy rầy.
Dù sao thì cũng chẳng ai giới thiệu cho cậu hướng nghiên cứu nào hay chuyên gia giỏi giang nào cả.
Nhưng chuyện đội bóng rổ đã hứa với Diệp Nhất Châu thì cậu vẫn phải đi. Văn Thanh Sinh ít tập luyện, vốn chẳng muốn làm dự bị, nhưng Diệp Nhất Châu cứ kéo cậu đến sân thi đấu.
Thân hình Văn Thanh Sinh mảnh khảnh, dù không được may riêng thì bộ đồ cũng khá vừa vặn, chỉ hơi rộng một chút. Cậu mặc luôn bên ngoài áo phông.
Ít khi ra nắng, cậu ngồi ở ghế dự bị ngơ ngác nhìn tình hình trên sân, rồi lập tức thấy chán nản, chống cằm nhìn sang ghế dự bị đối diện.
Trên sân, Diệp Nhất Châu cứ như con công xòe đuôi tìm bạn đời, liên tục ghi bàn. Hắn thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía ghế dự bị, khiến người khác phải reo hò nhưng lại chẳng thèm để ý đến những người đó.
Văn Thanh Sinh đương nhiên không chú ý đến Diệp Nhất Châu. Dù có chú ý thì cậu cũng sẽ thấy phiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play