Bà Mai vốn đang hùng hổ, nghe được câu hỏi của Liễu Thi thì bối rối, đơ mất một lúc không biết trả lời sao. Liễu Thi lại nói tiếp:
– Con còn nhớ hồi bé mẹ rất tốt với con, chăm lo cho con từng chút một, cưng nựng con còn hơn cả công chúa. Chỉ từ sau cái lần mà mẹ con mình đi lễ Phật, con ngã xuống núi bị thương nửa năm trời, khi tỉnh dậy mẹ lạnh nhạt hẳn.
Liễu Thi nói tới đây bỗng dưng ôm đầu, ngọn núi năm cô tám tuổi ngã xuống hình như rất giống với núi mà người lái buôn họ Bùi lần trước. Cô có cảm giác mình đã đánh mất thứ gì đó vô cùng quan trọng.
Bà Mai xắn tay áo lên, một vết bỏng ngoằn ngoèo xấu xí hiện ra, bà ấm ức nói:
– Con còn nhớ vết bỏng này từ đâu mà có không? Năm con bảy tuổi, nghịch nước sôi, suýt nữa thì c.h.ế.t bỏng, là mẹ dùng tay che chắn cho con đó!
Đúng thật là trong đầu cô có ký ức này, Liễu Thi có linh cảm không ổn, nhưng không nghĩ ra sai ở đâu. Bà Mai lại nói tiếp:
– Con lấy chồng giàu sang rồi liền muốn phủ nhận người mẹ à? Còn chuyện mẹ cố ý nhắc sai là không muốn con gả vào nhà họ Hồ, tưởng rằng con làm sai họ sẽ đuổi con khỏi cửa. Bát tự của con quá đặc biệt, là nhà họ Hồ ép mẹ, mẹ xin lỗi, mẹ không cố ý, làm con chịu thiệt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play