Ôn Nam Khê nhìn thẳng vào mắt Tô Mộc Dao, chỉ cảm thấy đôi mắt ấy vừa xinh đẹp lại vừa linh động.
Khi cười, đôi mắt nàng cong lên tựa như chứa cả một hồ ánh trăng, trong veo và thuần khiết.
Vẻ đẹp ấy thật tinh xảo, tựa như những vạt nắng lan tỏa, có thể dễ dàng chiếu rọi vào tận đáy lòng người khác.
Ánh mắt Ôn Nam Khê khẽ động, trên gương mặt ôn nhuận và tao nhã của hắn hiện lên một nét dịu dàng: “Được.”
Sau khi hắn ngồi xuống, Tô Mộc Dao đưa đũa và muỗng cho hắn. Lúc này nàng mới bắt đầu ăn.
Tô Mộc Dao dùng đũa gắp mì cá, ăn từng miếng một, không nhanh không chậm, không hề phát ra tiếng động. Lúc ăn, nàng rất tập trung và không nhìn Ôn Nam Khê.
Ở lục địa thú nhân này, mọi người một ngày chỉ ăn hai bữa, bận rộn cả ngày nên nàng đã đói lả. Trong món mì cá còn có cả trứng chim và lá khoai lang luộc chín, ăn vào cũng rất thơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT