Tuy nói Tô Mộc Dao có tâm tính trầm ổn, không quá để tâm đến dung mạo, nhưng mang một gương mặt bị hủy dung để sinh tồn ở đại lục thú thế cũng có chút bất tiện.
Một vài đứa trẻ trong bộ lạc khi nhìn thấy nàng đều sẽ gọi là “đồ quái vật xấu xí”. Nghe những lời như vậy cũng khiến người ta không thoải mái cho lắm.
Ai mà chẳng thích những thứ tốt đẹp.
Cho nên nàng cảm thấy vẫn là nên giải độc để phục hồi lại dung mạo. Nàng nhìn lại, gương mặt này của mình thật ra rất đẹp, chỉ là bị hủy dung mất một nửa.
Vẻ mặt Tô Mộc Dao bình tĩnh, chỉ là thuận miệng hỏi Hoa Lẫm Dạ một câu. Mấy vị thú phu này vốn dĩ trong lòng cũng không có nàng, cho nên có để ý đến dung mạo của nàng hay không, nàng cũng chẳng bận tâm.
Hoa Lẫm Dạ đưa ngón tay thon dài như ngọc, tinh xảo và trắng nõn nhẹ nhàng chạm vào nửa bên mặt kia của Tô Mộc Dao, động tác vô cùng nhẹ nhàng. Hắn khẽ nói: “Không đáng sợ chút nào, ta chỉ đau lòng cho thê chủ thôi.”
“Trước kia cứ ngỡ thê chủ không cẩn thận bị hủy dung, bây giờ mới biết là do bị hạ độc. Cũng không biết là kẻ nào lại độc ác đến thế, dám hạ độc thê chủ. Nếu ta mà biết, nhất định sẽ báo thù cho người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT