Tô Mộc Dao nhìn kỹ Mai Khanh Trần.
Nàng có cảm giác ánh nắng ban mai mờ ảo đang che khuất gương mặt hắn, khiến người ta không thể phân biệt rõ được biểu cảm của hắn.
Nhưng những lời hắn nói có lẽ cũng là thật lòng.
Mai Khanh Trần nhìn Tô Mộc Dao, nói thêm một câu: “Huống hồ, ngươi còn chưa chữa khỏi bản mạng kiếm của ta, đơn thuốc cũng chưa chắc đã có hiệu quả, ta cũng không thể để ngươi chết được, không phải sao?”
Nói rồi, đôi ngón tay thon dài thanh tú tựa cành mai của hắn nhẹ nhàng mân mê con dao. Tô Mộc Dao nhìn, vừa cảm thấy tay hắn thật đẹp, vừa cảm thấy con dao này trông cũng thật tốt.
Hệ thống không gian nói: [Ký chủ, lấy con dao này đi, không thiệt chút nào đâu! Hơn nữa, những lời hắn nói lúc này hẳn là thật lòng. E rằng hắn thấy hôm qua Hoa Lẫm Dạ bị thương, cảm thấy hoàn cảnh gần đây không an toàn, nên mới cho ngài con dao này để phòng thân.
Hắn cũng sợ ngài chết. Nếu đơn thuốc ngài đưa thật sự có tác dụng, có thể cứu được mẫu thân hắn, thì hắn lại càng không thể để ngài chết.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT