Vẻ mặt Tô Mộc Dao khẽ động, nàng thì thầm: “Hóa ra đó chính là linh thú Băng Tuyết.”
Thảo nào trông nó có vẻ xa lạ, mà lại xinh đẹp đến vậy. Bộ lông trên người nó trắng như tuyết, nhưng màu trắng đó không phải là màu trắng thông thường.
Chỉ cần nhìn qua là có thể cảm thấy bộ lông đó vô cùng cao cấp và cao quý. Trên người nó còn có một luồng khí tức lạnh lẽo như băng tuyết.
“Linh thú Băng Tuyết có phải rất hiếm không?”
Dù sao thì dựa theo ký ức của nguyên chủ, nàng ta không hề biết chút gì về linh thú Băng Tuyết. Cũng nhờ Tiêu Tịch Hàn nói vài câu, nàng mới biết được đôi chút. Xem ra bây giờ, Ôn Nam Khê hẳn là còn biết nhiều hơn.
Ôn Nam Khê dịu giọng giải thích: “Ừm, nói cho chính xác thì, mấy trăm năm qua, không ai còn thấy linh thú Băng Tuyết nữa.”
“Chỉ có trong những sách cổ từ mấy trăm năm trước mới có ghi chép về chúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play