Mai Khanh Trần có cảm giác như bị những lời này làm cho tức đến hộc máu.
Hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lẽo băng giá, lạnh lùng nói: “Ta nói được làm được.”
“Ngược lại là ngươi, đến lúc đó có bị bỏ thuốc thì cũng không có thuốc hối hận mà uống đâu.”
Đôi mắt hồ ly của Hoa Lẫm Dạ cong lên: “Thê chủ đã khác rồi, nàng sẽ không bỏ thuốc.”
“Cho dù có bỏ thuốc thì cũng chẳng sao.”
Hắn bây giờ cũng không hề bài xích.
Mai Khanh Trần cảm thấy Hoa Lẫm Dạ đúng là hết thuốc chữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT