Tô Mộc Dao bình thản nói: “Được rồi, không ăn thì thôi!”
Chẳng lẽ người ta không muốn ăn, nàng lại đi ép họ ăn hay à!
Lúa mì cũng không có nhiều, tổng cộng cũng chỉ xay được một ít bột mì, bớt đi một người ăn thì càng tiết kiệm.
Hoa Lẫm Dạ không muốn nhìn thấy dáng vẻ buồn bã của Tô Mộc Dao, liền mở lời: “Thê chủ đừng buồn, hắn không ăn thì ta ăn, không thể lãng phí tâm ý của thê chủ được.”
Tuy rằng không biết hương vị sủi cảo thế nào, nhưng đây là món ăn thê chủ đích thân xuống bếp làm, hắn không nỡ lãng phí.
Cho dù có không ngon, hắn cũng sẽ ăn hết.
Ôn Nam Khê dịu dàng xoa tóc Tô Mộc Dao, nói: “Không sao đâu, còn có chúng ta mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play