Sau khi nấu xong, Tô Mộc Dao dùng muỗng múc ra năm bát lớn rồi đặt lên bàn. Tiếp đó, nàng múc món kho đã hầm xong ra một cái chậu lớn để mọi người tiện dùng đũa gắp.
“Xong rồi, lát nữa là có thể ăn cơm!”
Thật ra, món kho này mà ăn cùng với màn thầu hoặc cơm trắng thì là ngon nhất. Đáng tiếc là ở đây không hề có bột mì hay gạo.
Theo ký ức của thân chủ cũ, thực ra nàng ta cũng biết ở lục địa thú nhân có các loại hoa màu như gạo và hạt kê. Vùng núi rừng phía bắc có ngô, cao lương, đậu nành, nhưng lại không có lúa mì.
Hơn nữa trong trí nhớ của thân chủ cũ, hạt ngô, cao lương và đậu nành ở đây đều lớn gấp hai, ba lần so với hạt ở thời mạt thế. Hạt gạo cũng lớn gấp hai, ba lần.
Tô Mộc Dao đi xem bọn Ôn Nam Khê.
Ba người họ đã quét dọn sạch sẽ cả gian bếp và ngoài sân. Củi đã được chẻ xong và xếp gọn vào góc, bột ngô cũng đã được khuấy lại một lần nữa và đặt sang một bên để lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play