Sau khi Phương Du gầm lên, cậu vẫn rất tức giận. Cậu lại giơ chân đạp vào cánh cửa, rồi cắn răng sau, quay người dựa vào cửa, mặt dần dần đỏ bừng lên tận mang tai.
Cái quái gì thế, đều là Alpha cả, dựa vào đâu mà bắt mình cởi quần ra cho hắn làm? Thật là si tâm vọng tưởng, đời này không bao giờ có thể!
Phương Du đưa tay lau mặt, má vẫn còn ửng đỏ thì bên ngoài Trì Hoài đã cào cửa xin lỗi: “Vợ ơi em giận à? Em cứ coi như vừa rồi anh nói linh tinh đi, đừng chấp nhặt với anh mà. Vợ ơi anh sai rồi, anh vừa tự kiểm điểm rất sâu sắc, sau này anh tuyệt đối không nói bậy nữa đâu.”
Cách một cánh cửa chống trộm, giọng Trì Hoài nghe có vẻ nghèn nghẹt.
Tim Phương Du lập tức mềm nhũn, cậu khẽ nghiêng đầu không nói gì.
“Phương Tiểu Du em đừng tự giận dỗi nữa, em mở cửa ra đi, muốn đánh anh thế nào cũng được, anh đảm bảo không phản kháng đâu.”
Phương Du nắm chặt tay dần dần buông ra, môi cậu mấp máy, chút khó chịu trong lòng tan đi không ít, nhưng cậu vẫn không mở cửa cho Trì Hoài, chỉ đứng nghe Trì Hoài ở ngoài cửa nài nỉ thỏ thẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT