Khi Lưu Vân trở lại xe, Trì Hoài đang ngồi ở ghế phụ lật xem tài liệu. Đèn trần trong xe đã bật nhưng ánh sáng vẫn khá tối, con trai bà một tay giơ điện thoại làm đèn pin, tay còn lại ghi chép.
“Thế nào? Cậu ấy có chịu nói với mẹ điều gì không?” Trì Hoài quay người hỏi.
“Mẹ nói có khó khăn thì cứ tìm mẹ, nhưng đứa bé này không nói gì cả.” Lưu Vân lắc đầu, bà dựa lưng vào ghế, đưa tay nhẹ nhàng xoa thái dương, thở dài: “Đau lòng quá, ánh sáng trong mắt đứa bé cứ thế tối sầm đi một chút, mẹ thật sự không đành lòng tiếp tục hỏi nữa.”
Trì Hoài dừng động tác lật tài liệu lại, siết chặt tay đang cầm điện thoại, hắn hỏi: “Mẹ, cậu ấy có khóc không? Nếu khóc thì con gọi điện an ủi cậu ấy.”
“Không khóc, nhưng trông cảm xúc rõ ràng không tốt.” Lưu Vân ngồi thẳng dậy, vươn tay về phía ghế phụ, “Đưa đây, mẹ xem tài liệu bố con đưa cho con.”
“Vâng.” Trì Hoài sắp xếp lại tài liệu đang nằm trên đùi rồi đưa sang. Hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Mẹ tuyệt đối không thể ngờ được, Phương Trình Quân lại đang làm việc ở công ty môi giới bất động sản chi nhánh khu Cao Tân của bố con.”
“Thật sao? Trùng hợp vậy à.” Lưu Vân nhướng mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play