Xe buýt đi vào bãi đậu xe trường Nhất Trung vào khoảng 5 giờ chiều. Ráng mây đỏ rực trời, hoàng hôn xiên chiếu, những cây bạch quả hai bên đường đã bắt đầu chuyển lá vàng.
Phương Du thu ánh mắt lại, cúi đầu nhìn hộp kẹo bạc hà đang nắm chặt trong lòng bàn tay.
Chiếc hộp này cậu đã cầm suốt cả đường, và mọi chuyện cậu trải qua với Trì Hoài cũng đã được cậu suy nghĩ suốt cả chặng đường.
Chứng say xe của cậu có từ nhỏ, nhưng người thực sự chăm sóc cậu lại là Trì Hoài. Khi còn bé cậu cũng từng ngẩn ngơ nhìn sao trời, nhưng người thực sự đưa cậu đi ngắm sao lại là Trì Hoài. Cậu bực bội, áp lực lớn, nhưng người giúp cậu giải tỏa vẫn là Trì Hoài.
Còn cha mẹ, những người lẽ ra phải gần gũi với cậu nhất, lại đóng vai trò là những kẻ kiểm soát đứng trên đỉnh cao đạo đức trong quỹ đạo trưởng thành 17 năm của cậu. Họ thao túng quá khứ, hiện tại và còn muốn kiểm soát cả tương lai của cậu.
Phương Du tự giễu cười một tiếng, nghĩ thật châm biếm, cậu vì một kẻ kiểm soát mà hết lần này đến lần khác lựa chọn thỏa hiệp.
Cha ghét trong nhà có thú cưng, vì thế cậu liền đem con chó nhỏ bạn học tặng lại cho người khác. Cha ghét cậu giao du với những người bạn “không đứng đắn”, vì thế cậu liền sống cô độc, ít nói, tự mình hạ thấp sự tồn tại của mình trong lớp đến mức thấp nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT