Đến lối ra, Trì Hoài đột nhiên dừng bước, hắn ngập ngừng hỏi khẽ: “Phương Du, cậu có thích tớ không?”
Phương Du đang dựa lưng vào Trì Hoài, khẽ giật mình, mở mắt ra, mím môi, không trả lời.
Câu hỏi này cậu chưa từng nghĩ tới. Từ khi có kết quả kiểm tra sức khỏe đến khi Trì Hoài biết về thân phận GOD, cậu đã từng hoang mang, bực bội, và cũng từng bối rối, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ tĩnh tâm lại để tự mình suy nghĩ về tình cảm dành cho Trì Hoài.
Dường như mọi cảm xúc của cậu đều bị Trì Hoài chi phối. Người nói không thích cậu là Trì Hoài, người nói yêu cậu cả đời cũng là Trì Hoài. Từ trước đến nay, cậu luôn ở thế bị động đón nhận.
“Phương Tiểu Du?” Trì Hoài không nhận được hồi đáp, nghiêng đầu nhìn sang.
Phương Du vội vàng nhắm mắt lại. Cậu không biết phải trả lời thế nào, chỉ đành giả vờ ngủ để trốn tránh.
Sự lạnh nhạt giữa cha mẹ khiến Phương Du không có khái niệm gì về tình yêu. Cậu không biết thế nào mới là thích. Có phải là lúc Trì Hoài nắm tay cậu ở triển lãm thì tim đập nhanh hơn không? Hay là sự rung động khi cùng hắn ngắm sao lần đó?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT