"Sao anh nỡ bỏ bà được..." Cổ Hoằng đưa tay lau nước mắt cho bà ấy, vừa khóc vừa cười: “Uyển, em đừng suy nghĩ lung tung nữa, anh còn muốn sống lâu trăm tuổi đấy.”
"Vậy em sống đến 99 tuổi." Hoàng Uyển nói đến đây, cũng nhịn không được bật cười.
Hai người họ đều đã lớn tuổi rồi, sao có thể bàn luận vấn đề trẻ con như vậy chứ.
Thấy tâm trạng vợ đã ổn định hơn, Cổ Hoằng thở phào nhẹ nhõm: “Vị ân nhân kia đâu rồi?”
Tối qua lúc hôn mê, kỳ thật ông ấy có chút cảm giác, ông ấy biết là cô gái kia đã cứu mình.
"Cô ấy đến nhà ăn mua bữa sáng rồi." Nhắc đến Khương Phi Nhạn, ánh mắt Hoàng Uyển tràn đầy ấm áp, giọng nói dịu dàng:
“Lần này may mà có cô ấy, nếu không có cô ấy, em thật sự không biết phải làm sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT