Như để trừng phạt sự phân tâm của Tạ Tiểu An, đêm nay Lục Chiêu Cẩn lại càng kéo dài hơn, hết lần này đến lần khác, cho đến khi Tạ Tiểu An không chịu nổi nữa, mắt đẫm lệ thiếp đi, Lục Chiêu Cẩn mới dừng lại.
Hắn hôn lên khóe mắt Tạ Tiểu An rồi đứng dậy bế nàng vào phòng tắm. Sau khi rửa ráy cho Tạ Tiểu An xong, lại bôi thuốc cho nàng rồi mới ôm nàng ngủ say sưa.
Đến khi Tạ Tiểu An tỉnh lại vào ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao. Tạ Tiểu An nhìn vị trí bên cạnh trống không, nghĩ đến hôm qua mình cầu xin Lục Chiêu Cẩn thế nào hắn cũng không tha cho nàng, không khỏi tức giận ném chiếc gối của Lục Chiêu Cẩn đi.
Nhìn chiếc gối của Lục Chiêu Cẩn lăn mấy vòng ở cuối giường, nỗi buồn bực của Tạ Tiểu An mới từ từ tan đi.
Nàng lẩm bẩm trong miệng: “Đồ chó đực.”
Nếu là săn thu, tất nhiên phải chuẩn bị nhiều thứ. Trang phục cưỡi ngựa Lục Chiêu Cẩn đã cho người chuẩn bị rồi, Tạ Tiểu An liền định ra khỏi phủ đi dạo một vòng sắm thêm chút đồ.
Quốc công phu nhân quản lý việc nội vụ trong phủ, Tạ Tiểu An ra khỏi phủ tất nhiên phải báo qua. Bên đó không làm khó dễ gì nhiều liền cho phép.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play