Lục Chiêu Cẩn cụp mắt, suy nghĩ rồi nói: “Chỉ vì chuyện ngày hôm đó mà cảm ơn ta thôi sao?”
Tạ Tiểu An: Nếu không thì còn ngày nào nữa?
Lời này đương nhiên không thể nói thẳng ra, nàng thử dò hỏi: “À…còn cảm ơn công tử đã chăm sóc ta suốt chặng đường?”
Lục Chiêu Cẩn kìm nén cảm xúc, nhận lấy túi thơm, ôn tồn lễ phép nói: “Nàng vì ta mới về phía nam, chăm sóc nàng tự nhiên là điều nên làm, hà cớ gì phải cảm ơn?”
Nói rồi hắn lại giơ túi thơm lên: “Nhưng chiếc túi thơm này rất hợp ý ta, nên ta nhận lấy. Nói như vậy…còn phải đa tạ nàng đã tặng ta chiếc túi thơm này.”
Tạ Tiểu An đùa: “Khách sáo rồi, khách sáo rồi!”
Bình thường những lúc thế này Lục Chiêu Cẩn đều sẽ hưởng ứng mà mỉm cười, nhưng lần này nụ cười lại vô cớ khiến người ta cảm thấy cô đơn. Tạ Tiểu An tự nhiên cảm thấy có điều không ổn, thu lại nụ cười nhìn hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play