Lục Chiêu Cẩn không hề tức giận, chỉ là có chút không hiểu tại sao Tạ Tiểu An ngày xưa cung kính lễ phép giờ lại dám trêu chọc mình.
Đúng vậy, hắn nhận ra Tạ Tiểu An đang trêu mình nhưng lại không hề thấy khó chịu, thậm chí còn có cảm giác phấn khích khó hiểu, như thể quan hệ giữa hai người lại thân thiết hơn một bậc.
Thật kỳ quặc! Lục Chiêu Cẩn cảm thấy có chút cổ quái, vội vàng đè nén cảm giác phấn khích đó xuống.
Cố gắng giữ bình tĩnh, hắn nói: “Đúng là không buồn cười.”
Ặc, Tạ Tiểu An vuốt mặt: “Thôi được, không buồn cười thì thôi vậy.”
“Ta chưa từng đọc sách, trước đây khi đệ đệ ở nhà đọc sách có đọc qua vài câu nên ta nhớ được.”
“Còn những câu thơ vừa rồi không phải do đệ đệ nói, mà là khi ta đi đón đệ đệ, đứng ngoài thư đường nghe thấy phu tử dạy câu đó nên nhớ được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play