Hôm nay Tạ Tiểu An không cần phải như trước đây: Có trang sức đẹp, y phục lộng lẫy cũng không thể mặc. Luôn sợ quá phô trương sẽ bị xử phạt.
Nàng vận một bộ váy lụa màu đỏ chất liệu nhẹ nhàng nhưng không kém phần sang trọng. Nhìn mình trong gương, Tạ Tiểu An đột nhiên cười.
Nàng nghĩ, cuối cùng, cuối cùng cũng thoát khỏi thân phận nha hoàn, giờ đây có thể tự làm chủ bản thân, không còn phải lo sợ một khi phạm sai lầm sẽ bị đem bán nữa.
Khi đến vấn an buổi sáng, Lạc Văn Tú cũng ở đó, nàng ta đổi cách xưng hô gọi Tạ Tiểu An là “biểu tẩu”. Tiền thị đứng một bên: “Đứa bé này vốn định về nhà nhưng ta không cho phép. Sau này mỗi lần ra ngoài dự yến tiệc con hãy dẫn nó theo.”
Ý của Tiền thị, Tạ Tiểu An hiểu, là muốn tìm cho Lạc Văn Tú một mối hôn sự tốt ở kinh thành.
Tạ Tiểu An tất nhiên không có ý kiến gì: “Mẫu thân yên tâm, con hiểu rồi.”
Sau khi cả nhà cùng nhau dùng bữa sáng xong, Tiền thị cũng không cần nàng hầu hạ, chỉ uống trà, đầu cũng không ngẩng lên: “Còn mười ngày nữa là đến đại thọ bảy mươi của lão phu nhân phủ Tể tướng. Con đến kho xem có lễ vật nào phù hợp không. Nếu không có thì ra khỏi phủ xem thử, xem xong rồi mang đến cho ta xem qua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play