Thực ra Tạ Tiểu An cũng tò mò không biết vì sao Phù Dung bị phạt, nhưng nàng vừa mới lên nha hoàn nhị đẳng, không nên dò hỏi những chuyện này, bèn gác sang một bên không nghĩ tới nữa.
Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, nắng đẹp, nghiêng đầu rủ rê Trúc Ngữ: “Chúng ta ra ngoài hành lang đi? Mang đồ ra đó học, thế nào?”
Trúc Ngữ bắt gặp ánh mắt mong đợi của nàng, không khỏi bật cười: “Được.”
Tạ Tiểu An là người có năng lực hành động cực mạnh, thấy Trúc Ngữ đồng ý liền lập tức bắt tay vào việc dời bàn thấp và đệm hương bồ rồi lại tất tả chạy vào dọn bộ trà cụ và các vật dụng khác. Chỉ hai lượt là đã dọn hết đồ đạc ra hành lang, sắp xếp gọn gàng.
Trúc Ngữ cố mấy cũng không chen tay vào được, ngẩn người nhìn nàng: “Ngươi… cái bàn thấp đó không nhẹ đâu.”
Tạ Tiểu An không thấy nặng lắm, nàng cười toe toét, chống nạnh vui vẻ nói: “Mau ra đây Trúc Ngữ tỷ tỷ, đúng lúc có gió đấy, thổi mát lắm.”
Trúc Ngữ cười cười: “Tiểu nha đầu nhà ngươi không mau học cho nhanh, tối nay Thế tử gia về uống trà ngươi pha mà vẫn như vậy, cẩn thận cả ta và ngươi đều bị lột da.”
Tạ Tiểu An lập tức thu lại vẻ tươi cười, đứng nghiêm như binh lính nói: “Vâng, Trúc Ngữ sư phụ!”
Trúc Ngữ cười càng dữ hơn, ngón tay bất đắc dĩ chỉ vào nàng: “Đồ tinh nghịch!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play