Lục Chiêu Cẩn cũng vừa mới tắm xong, lúc này đang vận một bộ y phục lót màu trắng đứng trước bàn giấy. Nghe thấy lời Tạ Tiểu An, mắt hắn lóe lên một tia sáng: “Dùng rất chính xác. An An, nàng thật sự rất thông minh.”
Tạ Tiểu An có chút chột dạ, nàng đi qua thu dọn giấy tờ: “Làm gì có, ngài đừng khen bừa nữa.”
“Ta cũng chỉ xem chương thứ hai “Túc Mễ” trong đó, phần “Kim Hữu Thuật”, thử dùng nó để quy đổi ngũ cốc lương thực theo tỷ lệ thôi, những thứ khác ta đều không hiểu.”
Lục Chiêu Cẩn lại nghĩ nàng trước đây chưa từng đi học, biết chữ cũng là do mình mới dạy mấy hôm trước. Nếu có thể xem nội dung trong Cửu Chương Toán Thuật rồi tự học đến mức này, đó thật sự là vô cùng thông minh.
Nhưng Tạ Tiểu An biết rõ mình có nền tảng. Mắt thấy Lục Chiêu Cẩn còn định nói gì đó, Tạ Tiểu An vội vàng chuyển chủ đề: “Tuyết này sao vẫn chưa dứt? Hơn nữa còn chẳng có vẻ gì là giảm bớt.”
Lục Chiêu Cẩn nghĩ nàng ngại ngùng nên cũng thuận theo mà đổi đề tài:
“Phải rồi, đã mấy ngày tuyết lớn không ngừng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play