Bên trong xe ngựa tĩnh lặng dị thường, có thể nghe rõ tiếng lộc cộc của bánh xe bên ngoài, tiếng vó ngựa rơi đều đều trên mặt đất, cùng âm thanh đánh roi của mã phu.
Sau một lúc trầm ngâm, Cơ Diệp Trần cảm thấy chuyện này cũng chẳng có gì cần giấu giếm, chỉ ngừng lại trong chớp mắt rồi lên tiếng: “Cá gặp nước, vốn là chuyện thường tình.”
Nghe vậy, lòng Lục Thư Ly như nghẹn lại một loại cảm giác khó tả, nơi khóe mắt hơi đỏ lên, như không cam lòng, lại như tuyệt vọng. Giọng nói xưa nay vẫn luôn ôn hòa của hắn giờ mang theo chút khàn khàn.
“Vương gia đối xử với đệ tốt không?”
Nhắc đến Cảnh Nam Châu, ánh mắt Cơ Diệp Trần liền dịu lại, duỗi thẳng hai chân, tư thế cũng trở nên tùy ý hơn rất nhiều: “Y rất tốt.”
Dường như cảm thấy mình nói có hơi qua loa, định mở lời kể kỹ hơn, nhưng vừa quay đầu liền bắt gặp nơi khóe mắt Lục Thư Ly ẩn hiện giọt lệ, như muốn rơi mà chưa rơi.
Thật sự khiến người xót xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT