Thừa Đức khom người đỡ lấy cánh tay hoàng thượng, lặng lẽ đi theo sát bên, bước nào cũng chậm hơn nửa nhịp.
Hoàng thượng liếc mắt nhìn hắn, giọng nhàn nhạt hỏi: “Thừa Đức, ngươi nói xem, tên Khúc Khang Khi kia có phải là người của Châu nhi không?”
Thừa Đức cười tủm tỉm đáp: “Chuyện này, nô tài không biết đâu ạ.”
Hoàng thượng dừng bước, nghiêng người nhìn hắn, cười lạnh: “Ngươi không biết? Trên đời này, không ai rõ hơn ngươi. Già cáo già.”
Thừa Đức vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, khoát tay ra hiệu cho các cung nữ và thái giám phía sau lui ra xa một chút, rồi lại đỡ cánh tay hoàng thượng, nói khẽ: “Bệ hạ lại đùa nô tài rồi. Trong lòng ngài đã rõ ràng, còn cố tình hỏi nô tài làm gì.”
Hoàng thượng cười mà không tiếp lời, cũng không truy vấn chuyện Khúc Khang Khi nữa, lại hỏi sang chuyện khác: “Ngươi nói, Châu nhi định để ai ngồi vào vị trí Hộ Bộ Thượng thư?”
“Chuyện này, nô tài thật không dám đoán bừa.” Thừa Đức đáp bình thản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play