Lục Thư Ly bước đến bên bức tường, khoanh tay đứng im. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, nơi ven tường đổ thành một cái bóng lớn. Hắn đứng trong vùng bóng tối ấy, sắc mặt mơ hồ khó đoán.
Ngửa đầu nhìn về phía trước, ngoài bức tường chỉ thấy trời xanh thăm thẳm cùng vài áng mây trôi lững lờ. Trong lòng bỗng chấn động, như thể vừa đánh mất điều gì đó quan trọng, một khoảng trống lặng lẽ dâng lên khiến hắn hoảng hốt.
Xương Ninh liếc nhìn Lục Thư Ly, trong lòng run lên từng đợt, thấp thỏm gọi: “Đại công tử…”
Lục Thư Ly không quay đầu lại, giọng nói trầm tĩnh mà xa xăm: “Không có gì đâu. Trên bàn ta để bánh hạt dẻ A Diệp thích ăn, chờ hắn về nhớ mang cho hắn. Ta đi trước.”
Xương Ninh nhìn bóng lưng hắn dần khuất xa, bỗng cảm thấy đại công tử hôm nay đặc biệt cô tịch và trống trải. Quay đầu nhìn lại chỗ hắn vừa đứng, đúng là ngay sát bức tường nối giữa hai phủ.
Trong lòng Xương Ninh run lên, hai mắt trợn to: Chẳng lẽ đại công tử thật sự đoán ra rồi?
Lục Thư Ly rời khỏi phủ, vừa bước ra khỏi cổng liền theo bản năng quay đầu nhìn tấm bảng hiệu phủ Nhiếp Chính Vương đối diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play