Cơ Diệp Trần đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Cảnh Nam Châu đứng sau lưng mình. Đôi mắt lạnh lùng kia lại mang theo một cảm xúc nóng bỏng khó hiểu, ánh nhìn dừng lại trên người hắn, khiến trong lòng Cơ Diệp Trần khẽ rối loạn, tay đang nắm khăn cũng bất giác siết chặt lại.
Hắn đại khái đoán được dụng ý của Cảnh Nam Châu, mà càng hiểu thì lại càng cảm thấy xấu hổ. Dù hai người đã ngủ cùng giường nhiều lần, nhưng chưa từng thẳng thắn với nhau. Một tay hắn nhéo lấy khăn, một tay kéo y phục, trong khoảnh khắc đó, không biết bản thân có nên mặc vào hay không.
Ánh mắt Cảnh Nam Châu quét một vòng, rồi dừng lại, nhẹ giọng hỏi: “Ủy khuất?”
Cơ Diệp Trần mím môi không nói, nhưng trong mắt đã mờ đi bởi một tầng nước.
Cảnh Nam Châu tiến lên một bước, đưa tay nhẹ nhàng ấn lên khóe mắt hắn: “Ngươi nên biết, ta xưa nay thù tất báo. Ngươi khiến ta không thoải mái, ta cũng sẽ khiến ngươi không thoải mái. Có như vậy, ngươi mới nhớ kỹ. Nhưng ở bên ta, sẽ không có lần sau.”
Nói rồi y buông tay, lùi một bước, hơi ngẩng cằm, ý bảo hắn tiếp tục.
Cơ Diệp Trần rũ mắt xuống, dứt khoát buông khăn, y phục cũng cởi hẳn ra rồi treo trở lại bình phong, cứ như vậy mà đứng trần trụi trước mặt Cảnh Nam Châu, gắng gượng chịu đựng cảm giác thẹn thùng, mặc cho ánh mắt đối phương lướt qua khắp người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT