Bầu không khí ngọt ngào quyến luyến ban nãy chợt tan biến không dấu vết. Thấy Cảnh Nam Châu chuẩn bị bước xuống xe ngựa, Cơ Diệp Trần vội vàng kéo tay y lại, giọng sốt ruột: “Ngươi đã đồng ý với hắn chuyện gì?”
Cảnh Nam Châu bị kéo một cái loạng choạng suýt ngã, chau mày, quay đầu lại vỗ vỗ lên tay Cơ Diệp Trần, “Về trước rồi nói.”
Cơ Diệp Trần lúc này mới buông tay ra, suốt dọc đường lòng thấp thỏm bất an, cứ cảm thấy chẳng phải chuyện gì hay. Nếu không thì tại sao Cảnh Nam Châu lại cứ chần chừ không chịu mở miệng?
Vừa vào phòng, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, xoay người áp người kia lên tấm ván cửa, đôi mắt nhìn chằm chằm Cảnh Nam Châu, giọng nguy hiểm: “Nói đi, rốt cuộc ngươi đã đồng ý cái gì?”
Cảnh Nam Châu bị hắn ép giữa hai cánh tay, sau lưng dựa vào ván cửa lạnh cứng, cảm thấy hơi khó chịu, khẽ giật giật thân người, lại không muốn đẩy Cơ Diệp Trần ra. 
“Không có gì đâu,” y trầm giọng nói, “Chỉ là đồng ý giúp ông ấy bồi dưỡng ra một vị hoàng đế đủ tư cách, rồi phò tá tân đế trong mười năm.”
Cơ Diệp Trần phát hiện Cảnh Nam Châu đang khó chịu, liền đưa tay vòng ra sau lưng y đỡ lấy, tránh cho y chạm vào cánh cửa lạnh buốt. Dù vậy, sáng sớm mùa đông gió lạnh vẫn len qua khe cửa, rét cắt da.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play