Không ai biết Lục Hành Viễn đã đứng ở cửa đại điện từ bao giờ, lẫn vào giữa đám binh lính. Khi ông cất tiếng, đám lính xung quanh liền đồng loạt rẽ sang hai bên “rầm” một tiếng, vũ khí trong tay lập tức đổi hướng.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc phát hiện trong hàng ngũ lại có kẻ trà trộn vào mà không ai hay biết. Nhìn kỹ lại, không ngờ đó lại là Trấn Quốc Tướng quân, Lục Hành Viễn.
Trong lòng ai nấy đều run rẩy, theo bản năng lui về sau vài bước, đến cả vũ khí trong tay cũng không cầm chắc nổi.
Lục Hành Viễn như thể không hề nhìn thấy những người đó, thẳng hướng hoàng thượng bước đến. Đám binh lính bị ông dọa đến sợ, từng người từng người né tránh, tự động mở ra một con đường cho ông đi thẳng đến trước mặt hoàng thượng.
Ông đứng trước mặt hoàng thượng, thoáng vuốt nhẹ bụi bặm trên y phục, tay ôm quyền, cười nịnh: “Thần tham kiến hoàng thượng, cứu giá chậm trễ, mong bệ hạ thứ tội.”
Hoàng thượng hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không ưa ông, vung tay ra hiệu: “Chỉ có ngươi một mình trở về?”
Đôi mắt nhỏ híp lại, lặng lẽ đảo mắt nhìn ra ngoài điện, không thấy bóng dáng quen thuộc, trong đáy mắt thoáng hiện vẻ thất vọng. Nếu người không trở về, thì vở kịch này còn diễn thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play