Lục Hành Viễn nghe xong lời ấy, vẫn giữ vẻ thản nhiên, trong lòng cũng chỉ nghĩ: chẳng phải là tài sản thôi sao? Người thì đã bị hạ độc, sống chẳng còn được mấy ngày nữa, giờ còn toan tính chiếm đoạt tài sản làm gì. Vì thế hào sảng gật đầu: “Không thành vấn đề, chuyện nhỏ thế này dượng còn xử lý không xong sao.”
Nói rồi khẽ xoay cổ tay, nâng chén trà lên nhàn nhã nhấp một ngụm.
Lúc này đây, ông tuyệt đối không thể ngờ được, chỉ một thời gian ngắn sau, bản thân sẽ hối hận đến mức đập đầu vào tường. Tại sao lúc đó không nhân cơ hội đòi một chút thù lao? Dù chỉ là một phần trăm thôi, thì ông cũng có thể khỏi cần vất vả thêm mấy chục năm nữa rồi!
Ai mà ngờ được, một võ tướng, lại còn là người đến từ cái nơi Ba Khâu quốc khỉ ho cò gáy kia, vậy mà lại giàu nứt đố đổ vách.
Mấy chục cái rương lớn như vậy, bên trong toàn bộ đều là vàng bạc châu báu!
Dĩ nhiên, những chuyện ấy đều là chuyện của tương lai.
Lục Hành Viễn liếc nhìn Khổng Phái đang hôn mê bất tỉnh nằm trên đất, có chút tiếc nuối nói: “Người này cũng từng là thiếu niên tướng quân, một thời danh tướng, gan dạ, có mưu lược, võ nghệ không tệ, chỉ là tâm không ngay chính, lại quá tin vào tà môn ngoại đạo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play