Cơ Diệp Trần cúi đầu nhìn xuống, một tay buông khỏi người Cảnh Nam Châu, rồi đưa lên sờ sờ cơ bắp trên người mình. Ngoài mấy vết sẹo dài và sâu, thân hình hắn thật ra cũng không đến nỗi khó coi.
Chỉ là mấy vết sẹo kia trông có phần xấu xí, hắn mím môi dưới, giọng khẽ run lên: “Nam Châu, ngươi có chê ta không?”
Ngón tay Cảnh Nam Châu khẽ cuộn lại, vẫn giữ khoảng cách với vòng tay ôm ấp của Cơ Diệp Trần. Y đưa tay kéo lại đai lưng của Cơ Diệp Trần, chậm rãi giúp hắn chỉnh lại y phục từng chút một.
Nhìn đến dấu răng đỏ thẫm trên cổ hắn, gương mặt y không nhịn được ửng đỏ. Vết cắn đó là do khi nãy bị làm đến mức không chịu nổi, nên mới ngậm lấy cắn xuống, không ngờ lại sâu đến thế.
Y kín đáo đưa tay chà nhẹ một chút, vừa ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt long lanh nước của Cơ Diệp Trần như sắp khóc.
“Nam Châu, ngươi có phải chê thân thể ta xấu không?”
Cảnh Nam Châu nhìn hắn một cái: “Chưa từng.” Nói rồi y xoay người ngồi xuống mép giường, vươn tay kéo chăn, chuẩn bị nằm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play