Cúi đầu cắn nhẹ vành tai Cảnh Nam Châu, Cơ Diệp Trần nhỏ giọng năn nỉ: “Ca ca, đánh cũng đã đánh, mắng cũng đã mắng, đừng giận nữa.”
Cảnh Nam Châu còn chưa kịp mở miệng, thân thể đã bị kéo theo, cả người khẽ rơi vào khoảng trống trong chốc lát. Y phải mất một lúc mới nói được, giọng khàn khàn: “Ngươi... chậm một chút...”
Cơ Diệp Trần ngoan ngoãn gật đầu, nhưng hành động lại không có chút dấu hiệu muốn dừng lại.
Y vừa r*n rỉ, vừa ngấn lệ đầy mắt.
Cảnh Nam Châu còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng âm thanh dần nghẹn lại ở cổ họng, câu không trọn câu, lời không thành lời, cuối cùng chỉ có thể cắn chặt môi, không thốt nên tiếng.
Cảnh Nam Châu vẫn luôn đưa lưng về phía Cơ Diệp Trần, cũng vì vậy mà không nhìn thấy, trong mắt người kia đã chẳng còn chút nước mắt nào, chỉ toàn là ý cười mãn nguyện.
Cơ Diệp Trần thu lại nét cười, trong lòng có chút khinh bỉ chính mình, cả ngày khóc lóc giống cái gì chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play